Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Lại nói, một thân đạo pháp của Trần Càn Lục đều xuất phát từ Ngộ Tiên Tông... Ừm, đều do lão sư tỷ truyền thụ, tuy hắn chính là đạo lữ, dựa vào việc luồn lách chỗ trống lợi dụng kẽ hở, có thể học được nguyên bộ Thanh Đế Giáp Ất Quyết và bí pháp rèn luyện linh thạch của Ngộ Tiên Tông, nhưng làm thế nào để tế luyện pháp bảo thì lão sư tỷ lại không dám truyền thụ.
Huống chi cho dù có truyền thụ, tu vi của hắn quá thấp cũng không học được.
Thế nên dù Trần Càn Lục lấy được viên Phong Châu này nhưng lại không biết nên tế luyện thế nào, hắn định đi tìm Trần Thanh, chẳng qua lại hơi do dự, bởi vậy đến cuối cùng vẫn từ bỏ ý định này. Dù sao hai bên cũng chỉ là quen biết chứ không thể nói có giao tình thật sự gì.
Trần Càn Lục đã không còn gì để bán, ngay cả cái ghế ngồi hàng ngày cũng đã có người mua, dù sao cửa hàng nhỏ này không có gì để mất, hắn bèn khoanh tay, đi dạo quanh tiên thị, muốn thử xem có thể gặp được chút vận may nào không.
Bỗng nhiên tại một hướng khác có tiếng sấm sét nổ vang, mấy người quát lớn: “Có ma tu gây rối!”
Trần Càn Lục hơi hoảng sợ, từ xa nhìn qua đã thấy bên kia dường như đang có người đấu pháp nên đương nhiên là hắn không muốn tiến tới.
Hắn mới có mấy phần tu vi chứ? Ngộ nhỡ bị vạ lây, thế chẳng phải oan uổng lắm sao?
Trần Càn Lục nhanh chóng đập cho mình hai đạo “Khinh Tự phù”, sau đó nhấc chân bước đi, định rời khỏi Tuy Dương tiên thị trước.
Hiện giờ tạo nghệ phù pháp của hắn đã đuổi kịp đời trước rồi. Kiếp trước hơn hai mươi tuổi hắn gặp được Ngũ Liễu tiên sư, cũng học được Huyền Môn thập nhị phù lục, tám mươi sáu tuổi thọ nguyên cạn kiệt, ở môn phù pháp này cũng có sáu bảy mươi năm khổ công, hiện giờ lại kế thừa kinh nghiệm kiếp trước, hơn nữa còn lĩnh ngộ thuật tâm phù, tuy chỉ là tu vi Luyện Khí tầng một Kim Tinh Ngọc Dịch cảnh, nhưng phù thuật vẫn thuần thục tròn trịa như cũ.
Một đạo Khinh Tự phù này đủ để thân thể nhẹ hơn mấy chục cân, tác dụng của đạo thứ hai không lớn, chỉ có thể làm nhẹ đi mấy cân, cũng chỉ có thể tự làm mình yên lòng, phối hợp với Đại Thừa Vạn Hoa Quyền tu luyện đến tầng thứ ba, tiến lên một bước, nhẹ nhàng bay bổng, có thể đi xa hơn trượng, giống như người khổ luyện “khinh công” võ đạo mấy chục năm, lên xuống vài cái đã ra khỏi Tuy Dương tiên thị.
Trần Càn Lục một đường chạy như điên, sau lưng bỗng có một luồng khí đen xông thẳng lên trời, trong lòng không khỏi trầm xuống, thầm nghĩ: “Pháp thuật Ma đạo lợi hại thật, e là tên ma tu này sắp đại khai sát giới rồi.”
“Mỗi lần phiên chợ nhỏ cả ba tiên phái đều sai người đến tọa trấn, tên ma tu này chưa chắc đã chiếm được thượng phong. Cũng không biết kẻ này muốn làm gì? Vì sao lại gây chuyện ở Tuy Dương tiên thị?”
Trong lúc Trần Càn Lục đang nghĩ lung tung, chợt nghe thấy một tiếng thở phì phò, hắn đang phát lực chạy như điên, không thu kịp, trước mắt sáng ngời, cứ thế nhìn thấy một đạo nhân đang rút ra một cây thiết thiên tử từ trên người một lão tu già già cả, lòng thầm kêu một tiếng: “Không xong rồi.”
Nhưng tình huống quá đột ngột, bản thân lại không kịp chạy trốn, hai bên cứ thế đối mắt với nhau.
Trần Càn Lục nhận ra vị đạo nhân này, đối phương chính là Linh Tiêu Tử đã bán miếng ngọc thạch xanh kia cho hắn, vị lão tu gia già nua đã chết kia thì hắn không nhận ra, nhưng đây không phải vấn đề, quan trọng nhất là hắn đột nhiên lại xông vào hiện trường gây án của người khác, sợ là tiếp theo sẽ bị giết người diệt khẩu mất.
Trần Càn Lục dù sao cũng đã sống tới ba kiếp, đè xuống tất cả kinh hoảng, mỉm cười chắp tay, chậm rãi nói: “Hiện giờ Tuy Dương tiên thị có ma tu sinh sự, ta đang phụng mệnh truy tìm, không biết Linh Tiêu Tử đạo huynh có nhìn thấy kẻ nào đi qua không?”
Vì đại kế trước mắt, chỉ có thể lừa gạt người này, nếu có thể nhờ đó mà thoát thân, Trần Càn Lục chắc chắn phải rời khỏi Tuy Dương tiên thị một thời gian để tránh đầu sóng ngọn gió.
Ánh mắt Linh Tiêu Tử lập loè, bỗng nhiên nói: “Hai mươi viên linh thạch, đạo hữu có thể coi như chưa thấy chuyện này hay không.”
Trần Càn Lục ở Tuy Dương tiên thị vẫn luôn “thâm tàng bất lộ”, chỉ hiển lộ tạo nghệ phù pháp mấy chục năm hết sức tinh diệu, Linh Tiêu Tử cũng không biết rốt cuộc hắn có mấy phần bản lĩnh.
Huống chi Trần Càn Lục vừa mở miệng đã nói hắn phụng mệnh truy tìm ma tu, sau lưng “tất nhiên” có sư môn, “bất cứ lúc nào” cũng có thể có người đuổi theo, nếu ra tay hơi chậm rất có khả năng không thể giết chết người này ngay lập tức, hơn nữa nếu tạo ra động tĩnh gì chỉ sợ sẽ không có cách nào chạy thoát.
Vậy nên Linh Tiêu Tử muốn thử thu mua trước, ngộ nhỡ có thể thành công thì sao?
Hai mươi viên linh thạch, đối với bất cứ tán tu nào cũng là một “khoản tiền lớn”.
Ngay cả Ngũ Thường đạo nhân đã đột phá đến Luyện Khí tầng sáu, tích tụ mấy chục năm cũng chỉ dừng ở con số này là cùng, Linh Tiêu Tử không tin Trần Càn Lục sẽ không động lòng.