Tuyết Trung Hãn Đao Hành (Dịch)

Chương 20. Tuyết Trung Hãn Đao Hành 20

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Từ Phượng Niên ngạc nhiên: "Ngươi thật sự nỡ à?"

Mặt hồ lý trắng đi thẳng, bình thản nói: "Trên đời này không có thứ gì là không nỡ buông tay."

Từ Phượng Niên đi theo sau bĩu môi, lẩm bẩm tỏ vẻ không tin: "E rằng chỉ kẻ không còn gì mới có tư cách nói câu này."

Mặt hồ lý trắng ở lại một sân viện yên tĩnh cách đại viện của thế tử không xa, sống những ngày đèn sách mà trong mắt Từ Phượng Niên là nhàm chán đến cực điểm, thông đêm suốt sáng, xem bộ dạng chỉ thiếu điều đục tường mượn sáng, treo mình lên xà đâm vào đùi thôi.

Ban đầu Từ Phượng Niên còn muốn rủ vị mỹ nhân này đi thưởng hoa ngắm trăng, nhưng rồi lại thôi. Ngoài việc vào sân đưa sách thì hắn chỉ đến Thính Triều đình trả sách. Chỉ lúc đưa sách mới trò chuyện vài câu, đều là hỏi qua loa vài chuyện giang hồ.

Ví như hỏi mặt hồ lý trắng trong thập đại cao thủ thiên hạ ai lợi hại hơn, tứ đại mỹ nữ có thật sự chim sa cá lặn hay không, toàn là những câu hỏi ngây ngô của kẻ ngoại đạo.

Mặt hồ lý trắng tuy ăn nhờ ở đậu nhưng không hề có ý định phải nhìn sắc mặt người khác, phần lớn đều không đáp lời.

Đối với việc này Từ Phượng Niên cũng đành bất lực, có điều thu hoạch duy nhất chính là mặt hồ lý trắng lạnh lùng như băng kia giờ đã chịu để hắn chạm vào hai thanh đao Tú Đông và Xuân Lôi, thậm chí không ngại để hắn rút Tú Đông ra, tự mình múa may vài đường quyền vụng về cho vui.

Đối với việc này, Đại Trụ Quốc mắt nhắm mắt mở, trước sau chưa từng hỏi đến nửa lời.

...

Tin tức Thế tử điện hạ hồi thành vừa truyền ra, ngay trong ngày đã có đám công tử bột Lăng Châu thân thiết với Từ Phượng Niên tí tởn chạy tới cửa. Lúc đó hắn còn đang ngủ say như chết, Đại Trụ Quốc liền đuổi hết bọn họ đi.

Mãi cho đến bây giờ mới có người được vào phủ làm phiền. Một người là nhị công tử Nghiêm Trì Tập của Lăng Châu Mục Nghiêm Kiệt Khê, người còn lại là Lý công tử Lý Hàn Lâm nức tiếng ăn chơi trác táng của Phong Châu.

Người trước vì tên có âm đọc không may, bị đám công tử bột mấy châu quận lân cận gọi là “Gia Cật Kê”, nhưng lại là một chính nhân quân tử hiếm có, một tên mọt sách chính hiệu. Chỉ là cái vẻ học cứu có phần đáng yêu, chuyện nhỏ thì hồ đồ, chuyện lớn lại có tư duy sáng suốt.

Mà Lý đại công tử có cái tên thanh nhã kia lại là một ác bá đích thực. Ném người sống vào lồng thú xem thảm kịch phanh thây chỉ là một trong những sở thích bệnh hoạn của vị công tử bột số một Phong Châu này. Hắn còn nam nữ đều không tha, đặc biệt ưa thích tiểu tướng công môi hồng răng trắng, bên người lúc nào cũng có một hai thư đồng áo xanh mày thanh mắt sáng để sủng hạnh đùa bỡn.

Quen biết Nghiêm Trì Tập là vì Nghiêm công tử từ nhỏ đã quen làm cái đuôi của Thế tử điện hạ. Từ Phượng Niên cũng thích trêu chọc người bạn đồng niên lúc nào cũng treo lời thánh nhân dạy bên miệng này.

Còn tên cặn bã Lý Hàn Lâm này, hãm hại người khác thì lòng dạ độc ác, chưa bao giờ tính đến hậu quả, nhưng đối đãi với bạn bè thì không chê vào đâu được. Hơn nữa, Lý Hàn Lâm có một tỷ tỷ cực kỳ xinh đẹp, Từ Phượng Niên đã thèm nhỏ dãi từ lâu, đang nghĩ cách để được gần quan ban lộc.

Ngoài tên mọt sách Nghiêm Trì Tập và ác thiếu Lý Hàn Lâm, vốn còn có một người bạn thân là con nhà quan họ Khổng. Chỉ là do phụ thân thăng quan tiến chức vào kinh, đã bốn năm không gặp. Đó là một kẻ cuồng võ.

Bốn người tụ tập, về cơ bản phân công sẽ là Từ Phượng Niên cầm đầu nghĩ ra ý xấu, Nghiêm Trì Tập tâm tư kín đáo, tính toán không sai sót sẽ phụ trách dọn dẹp, Khổng võ si thì góp sức. Nếu sự tình bại lộ, sẽ để cho Lý Hàn Lâm đã chẳng còn gì để mất đứng ra gánh tội thay, đúng là thiên y vô phùng.

"Phượng ca nhi..." Nghiêm Trì Tập làm tùy tùng cho Từ Phượng Niên hơn mười năm đã là một công tử phong độ ngời ngời, nhưng vừa gặp mặt, lại ra vẻ sắp khóc, thốt lên một tiếng gọi thân mật não nùng, hốc mắt liền ươn ướt.

Haiz, tên này cái gì cũng tốt, chỉ là quá ủy mị, đa sầu đa cảm, sầu xuân cảm thu, y như đàn bà. Cũng chẳng trách Lý Hàn Lâm cảm thấy gã này có sở thích Long Dương giống mình, chỉ có điều hắn là đàn ông, chơi đùa tiểu tướng công, còn Nghiêm Trì Tập lại chung tình với Phượng ca nhi.

"Phượng ca nhi!" Tiếng chào của Lý Hàn Lâm lại bá đạo hơn nhiều, muốn ôm Từ Phượng Niên một cái sau bao ngày xa cách, lại bị người kia giơ chân nhẹ nhàng chặn ngay bụng, cười mắng một câu: "Tránh xa ta ra, người toàn mùi son phấn của đàn ông."