Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Vỗ vỗ tay nhỏ của Diệp Xuân Anh vì khẩn trương mà nắm chắt tay áo hắn, Hàn Ngọc Lương cười nói.
- Không có hứng thú, ta đã quen tự do, không thích bị người quản lý.
- Cô vẫn là nói đến chuyện các ngươi bảo vệ Xuân Anh thì ta cần phải bỏ ra đại giới gì đi.
- Hàng năm làm năm chuyện cho chúng tôi.
- Đối với anh mà nói đều không quá khó, nếu cần thì chúng tôi sẽ cung cấp nhân lực trợ giúp.
Thẩm U bình tĩnh ra giá.
- Lấy tính cách của bác sĩ Diệp, rất dễ dàng cuốn vào trong phiền toái, tôi cảm thấy giao dịch này thực rất công bằng Để chứng minh năng lực của chúng tôi, tôi sẽ mau chóng giải quyết chuyện các người trước khi phiền toái lại xuất hiện.
- Như thế nào?
- Năm lần nhiều lắm.
Hàn Ngọc Lương theo thói quen cò kè mặc cả, đi theo Diệp Xuân Anh qua vài lần chợ nông sản, hắn thích cảm giác vì mấy mao tiền mà khẩu chiến với người bán hàng.
- Một năm hai lần, hơn sáu tháng cuối năm sẽ làm một việc.
- Ta chỉ ủy thác các ngươi một chuyện, các ngươi thế mà nhận năm lần thù lao, còn muốn nhiều lần như vậy, không khỏi quá hắc tâm.
- Hai việc quá ít, bảo vệ bác sĩ Diệp, điều đó có nghĩa chúng sẽ đắc tội đến tập đoàn sau lưng Trương Hâm Trác.
- Hắc Nhai này, có quyền lên tiếng nói chuyện chỉ có tam xã nhất quán, 'Nhất' quán kia chỉ là chúng tôi, Tuyết Lang quán bar. Mà thế lực phía sau Trương Hâm Trác chính là một trong tam xã.
Thẩm U lắc đầu.
- Thân thủ của anh tôi cũng chưa có nghĩ đến nên dùng như thế nào, hai lần quá ít.
- Vậy ba lần.
- Nhiều hơn một chút.
Hàn Ngọc Lương khoát tay chặn lại.
- Ba lượt này, ta chỉ vì muốn hợp tác cùng mỹ nhân, nam nhân thì nghĩ cũng đừng nghĩ.
Diệp Xuân Anh bất đắc dĩ thở dài, nhỏ giọng nói.
- Hàn đại ca, đến lúc nào rồi, anh vẫn còn thói quen này...
- Thực sắc tính dã, Xuân Anh, anh hùng không qua ải mỹ nhân, ta đã phải xuất lực cho bọn họ họ, để ta vất vả được khoái trá một chút, ta mới có thể càng cam tâm tình nguyện một chút chứ.
- Có thể.
Thẩm U gật gật đầu.
- Như vậy, làm theo quy cũ, chúng ta hiện tại làm một cọc giao dịch.
- Giao dịch gì?
- Tôi và anh hợp tác.
Thẩm U buông PDA xuống, sờ vòng tai khô lâu đang phản xạ sáng bóng khác thường một chút.
- Tôi trước giúp anh giải quyết người nổ súng bắn lén hai người, xong, anh tới giúp tôi, chúng tôi nghĩ cách thu thập hết đám ngu xuẩn này không biết sống chết thừa dịp hư mà vào buôn lậu thuốc phiện tại Hắc Nhai.
- Sau khi giao dịch này hoàn thành, giao dịch vừa rồi liền chính thức có hiệu lực.
- Tốt, một lời đã định.
Không ngờ hai người vừa ngươi tới ta đi một hồi lại đảo mắt liền hoàn thành hiệp nghị.
Diệp Xuân Anh chấn động, lo lắng nói.
- Hàn đại ca, này... Này nghe qua thì rất nguy hiểm đó.
- Không quan trọng, xông pha khói lửa cho cô, ta cũng cam tâm tình nguyện.
Hàn Ngọc Lương ôn nhu cười, nhẹ nhàng sờ sợi tóc nàng đang rũ xuống, vừa không đường đột, vừa có thể lộ ra một bầu không khí mập mờ.
- Xuân Anh, là cô chứa chấp đại hiệp gặp rủi ro như ta, vì cô hành hiệp trượng nghĩa, không phải là điều ta phải làm sao.
Trên mặt Diệp Xuân Anh nóng lên một trận, đầu óc có chút ngơ ngác, nhất thời không biết nói cái gì, gật gật đầu.
Thẩm U sau lại cùng Hàn Ngọc Lương nói về chi tiết hợp tác, trong này có vài đề cập đến những thứ không hiểu, Hàn Ngọc Lương phải nhờ Diệp Xuân Anh ở bên cạnh giải thích, lúc này mới khiến nàng dần dần thanh tỉnh.
Sau khi thanh tỉnh, nàng càng nghĩ càng hối hận. Luôn cảm thấy chạy đến Tuyết Lang có chút mất nhiều hơn được.
Qua thời gian này, Hàn Ngọc Lương đã thăm dò gần hết tính nết nàng, đoán tâm tư nàng cũng có thể đoán trúng tám chín phần mười, đợi đi ra ngồi lên xe Tuyết Lang đưa bọn họ trở về, hắn nghiêng đầu quan sát nàng một lát, mỉm cười, cúi người sát vào thấp giọng nói.
- Xuân Anh, cô cứ yên tâm, ta vì an toàn của cô, cùng bọn họ lâm thời hợp tác.
- Dù sao một mình ta không có ba đầu sáu tay, ở gần cô lại phải nghiêm thủ cấp bậc lễ nghĩa không thể vi phạm, nhiều thời điểm ta không ở bên cạnh. Đợi khi Tam thiếu phát điên kia không con theo đuôi, ta sẽ cắt đứt giao dịch với Tuyết Lang, sẽ toàn tâm toàn ý làm tiểu bác sĩ tại phòng khám của cô, cùng cô hành y tế thế cứu người, ngẫu nhiên hành hiệp trượng nghĩa một lần, cô nói có được không vậy?
Diệp Xuân Anh bị nhiệt khí từ miệng hắn thổi vào cổ xấu hổ vành tai đều đỏ, nghe hắn nói từng câu tiến vào tâm khảm, nhất thời tựa như uống rượu say, uống đủ mật, không biết không cảm giác cười cười, gò má hiện ra lúm đồng tiền, vội vàng cắn môi, nhỏ giọng nói.
- Kia... Tôi đây đương nhiên cảm thấy rất tốt. nhưng, Hàn đại ca, anh bây giờ mất trí, rất nhiều chuyện nhớ không nổi, anh không sợ... Trong nhà còn có vợ con chờ anh sao?
Lòng của nữ nhân rối rắm nhưng khi nói ra lời thì dễ hiểu ý, Hàn Ngọc Lương mừng thầm, nhưng lo lắng đường lui, ôn nhu nói.
- Xuân Anh, ta không nhớ việc khác, nhưng việc chưa cưới vợ, vẫn có thể nhớ.
- Ta lưu lạc thiên nhai tứ hải không có nhàa, không có cưới vợ, tương lai, chỉ sợ cũng sẽ không có tính toán cưới vợ.
Diệp Xuân Anh quả nhiên quay đầu, có chút giật mình nhìn hắn, do dự nửa ngày, nhẹ giọng nói.
- Kia... Hàn đại ca anh sau này muốn đi, đúng không?
- Còn không biết. Bất quá, thiên hạ không có buổi tiệc không tan.
- Xuân Anh, ta cô hữu duyên, gặp nhau hiểu nhau ở chung, duyên phận này có thể có bao lâu, ta nào nói được chuẩn.
Diệp Xuân Anh nhìn hắn, yên lặng nhìn một lúc, trong lòng suy tư, còn chưa nói được ra miệng, lẳng lặng nuốt vào trong bụng, chỉ nói.
- Ân, anh nói đúng, là tôi... Lòng tham không đủ.
Phương thức liên lạc Thẩm U đề nghị là Tuyết Lang cung cấp một di động chuyên dụng đặc thù, nhưng Hàn Ngọc Lương cảm thấy dễ dàng bị trói chặt, đương trường từ chối. Diệp Xuân Anh nghĩ gần đây phòng khám buôn bán lời không ít, để lại Thẩm U một mã số, nói trước hết mang Hàn Ngọc Lương mua một điện thoại mới.
Tìm một cửa hàng điện tử có bán điện thoại di động, mặc dù trước cửa có một đám lưu manh không có ý tốt đang ngồi, nhưng đám người cả người cơ bắp này nhìn thấy chiếc xe dừng lại, đều nhanh chóng tránh ra thật xa.
Hàn Ngọc Lương âm thầm tán thưởng uy phong Tuyết Lang, đỡ Diệp Xuân Anh vào cửa hàng.
Trên người hắn không có giấy chứng nhận thân phận, bất quá mua điện thoại di động tại Hắc Nhai, thông tin tạp cũng không quá cần phải thượng vàng hạ cám, mà Diệp Xuân Anh làm việc có nề nếp, lấy ra thân phận của mình đăng ký thủ tục.
Sau khi lên xe, mở máy, nàng một bên chỉ Hàn Ngọc Lương thao tác như thế nào, một bên nhanh chóng lưu lại số điện thoại của mình vào điện thoại của hắn, sau đó cài đặt tiếng chuông báo đặc thù, lưu lại.
Số thứ hai là của Thẩm U, sau khi làm xong, nàng do dự một chút, vẫn lưu số điện thoại của Hứa Kiều vào, bảo Hàn Ngọc Lương gởi một tin nhắn cho cô ta, sau này có gì thì gọi vào số mới của Hàn Ngọc Lương, đừng gọi cho mình nữa.
Hàn Ngọc Lương biết nàng hay ghen, cứ thế mà mở máy gửi luôn tin nhắn ở trước mặt nàng.