Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Cứ như vậy, chiếc máy ảnh kia đã lưu lại tất cả mọi thứ về thành phố đã bị xóa sổ ấy.
Về sau, linh kiện dự trữ trong đó bị một con dã thú lang thang trong thành phố nuốt vào trong bụng. Con dã thú này lại ngoài ý muốn khai mở linh trí rồi hóa thành tinh quái, nó bị thần thông ảnh hưởng nên rời khỏi thành phố kia, cuối cùng còn bị vài tên tán tu giết chết, cũng vì vậy mà phần linh kiện kia đã bị người ta phát hiện.
Sau khi mấy tên tán tu nọ phá giải được hình ảnh trong đó, cả đám trực tiếp tải lên linh võng, khiến Thánh Hoàng Uyên chú ý tới.
Khi đó tu vi của Thánh Hoàng Uyên đã cao tới mức ngay cả tồn tại Thái Thượng của các đại Tiên tông cũng chắc chắc đã là đối thủ của ông ấy.
Ông ấy vận dụng thần thông ngược dòng nhân quả, trực tiếp phá vỡ thần thông của đại năng Hợp Hoan Tông kia, từ đó cũng biết được chân tướng về cái chết của ba trăm vạn người.
Cuối cùng, di tích còn sót lại sau tội ác kinh hoàng của tên cổ tu Hợp Hoan Tông kia cũng trực tiếp xuất hiện trước mặt người đời!
Trong lúc nhất thời, toàn bộ đại lục trung ương Thái Huyền giới đều xôn xao náo động!
Phải biết rằng, ngay trong nội bộ sáu đại Tiên tông kia vốn đã có rất nhiều người cực kỳ bất mãn với chuyện Hợp Hoan Tông được tẩy trắng, bởi thế việc này đã trực tiếp trở thành một mồi lửa châm ngòi cho bất mãn lan rộng.
Tông chủ của ba đại Tiên tông bao gồm Kiếm Tông, Long Tượng Kình Thiên Tông và Thái Thượng Đạo tông đã liên thủ, trực tiếp đánh lên sơn môn Hợp Hoan Tông, khiến lão tổ Hợp Hoan Tông cũng phải ra mặt.
Nhưng Long Tượng Kình Thiên Tông vốn là đại biểu cho giới mãng phu, Kiếm Tông lại là đại biểu cho giới mãng phu càng ngầu hơn nữa, bởi vậy bọn họ hoàn toàn không hề sợ hãi, cũng trực tiếp gọi lão tổ tông môn nhà mình tới.
Chuyện đến nước này, Hợp Hoan Tông đành phải thỏa hiệp.
Gã đại năng Hợp Đạo có liên quan đến chuyện này và vị cổ tu mới xuất quan kia trực tiếp bị lão tổ Hợp Hoan Tông đánh chết. Những người có liên quan đến chuyện này cũng bị xử lý dựa theo mức độ nghiêm trọng của tình tiết, kẻ đáng chết thì chết, kẻ đáng phạt thì xử phạt. Hợp Hoan Tông cũng hứa hẹn sẽ bồi thường cho thân quyến của người bị hại, còn đồng ý một loạt điều kiện khác của mấy đại Tiên tông kia.
Sau đó, chuyện này mới coi như chấm dứt.
Không chấm dứt cũng không có cách nào khác, dù Hợp Hoan Tông không khó đối phó, nhưng Hợp Hoan lão tổ thì khác, đó là nhân vật thật sự đứng sừng sững trên đỉnh Thái Huyền giới nha!
Sau chuyện này, ban ngành ứng phó cổ tu đã được thành lập, mỗi Tiên tông và khu vực được liên minh chính đạo quản lý đều có phân bộ của cơ quan này. Người tọa trấn bên trong không thể là môn nhân của Tiên tông địa phương được, hơn nữa cứ cách một đoạn thời gian, vị trí này sẽ được luân phiên thay đổi.
Làm như vậy để để phòng ngừa chuyện tương tự có thể xảy ra thêm một lần nữa.
Cũng từ sau sự kiện đó, máy ảnh đã được mọi người biết tới, thậm chí càng ngày càng có nhiều người gia nhập vào hàng ngũ cải tiến thứ này, cuối cùng nó đã hoàn thiện trở thành dáng vẻ như ngày hôm nay.
...
Ban đêm, một mình Trương Vân Lộ đứng trên sân thượng, trên tay cầm một thanh trường kiếm dài ba thước. Thân kiếm được bao phủ bởi một tầng linh quang mỏng mảnh, kiếm chiêu phiêu dật linh động, liên miên không dứt, nhưng vẫn có thể thấy rõ người sử dụng kiếm chưa quá quen thuộc với môn công pháp mình đang luyện tập, khiến cho từng động tác hơi có phần trúc trắc.
“Phù ~”
Trương Vân Lộ thở dài một hơi, sau đó dừng động tác trên tay lại, tầng linh quang mỏng manh trên thân kiếm đã biến mất, rõ ràng linh lực của nàng hao hết rồi.
Sợi tóc trên trán bị mồ hôi thấm ướt, tay phải vô cùng đau nhức.
Nàng đang tu luyện thức thứ nhất trong《Lưu Vân Kiếm Pháp》. Từ sau khi trở về, nàng đã bắt đầu tu luyện nó rồi, một mực luyện đến hiện giờ, nhưng kết quả lại không thuận lòng người.
Cứ theo tiến độ này, đừng nói là luyện thành trước ngày kia, có cho nàng thời gian một tháng cũng chưa chắc đã đủ. Bản thân không phải là thiên tài kiếm đạo tiềm ẩn gì đó, nàng đã nhận thức được điểm này một cách vô cùng rõ ràng rồi. Trong lúc nhất thời tâm trạng có chút uể oải, nàng đi sang một bên ngồi xuống, uống một ngụm Hồi Nguyên Linh Dịch.
“Tiểu Lộ.” Trương Tu bước ra từ cửa, trên tay còn cầm một chiếc hộp ngọc.
“Ca.”
Trương Tu đi tới bên cạnh nàng, đưa hộp ngọc trên tay cho nàng: “Ta thấy ngươi đã tới Luyện Khí tầng chín rồi, cũng tới lúc nên đưa thứ này cho ngươi.”
“Đây là cái gì?” Nàng nhận lấy rồi trực tiếp mở hộp ngọc ra.
“Là cha mẹ để lại, nói khi nào đến lúc thì giao cho ngươi.”
“Cha mẹ...”
Đối với nàng, đây là hai tiếng vô cùng xa xôi. Khi ấy nàng vẫn còn quá nhỏ, không nhớ được nhiều lắm, bởi vậy đến thời điểm hiểu biết hơn một chút rồi, bản thân muốn nhớ lại mới phát hiện dáng vẻ của cha mẹ đều đã trở nên mơ hồ không rõ.