Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Đinh đinh! Bốn phía lập tức dấy lên một trận âm phong, càng tăng phúc cho tiếng vang của chiếc chuông đồng nọ nhanh chóng truyền đến, phảng phất như tiếng sấm sét chấn động trong tai lão phụ mặt lông. Âm thanh này chẳng những gây ảnh hưởng tới tâm thần, còn trực tiếp cản trở động tác của bà lão nọ.
"Mao đinh mao giáp, tán hồn du phách, đã ăn tinh huyết của ta, uống tinh khí của ta, thì làm theo pháp lệnh của ta."
Trong lúc cười to, Dư Khuyết đã đạp xong Thiên Cương Bộ phức tạp dưới chân, sắc mặt của hắn lại biến đổi, trực tiếp thu lại sự lỗ mãng trên người, hai mắt trừng lớn như trâu, cái miệng gầm gừ như hổ, đằng đằng sát khí quát lớn: "Vô Thường quỷ tốt, bắt yêu tróc quái, cấp cấp như luật lệnh!"
Phốc phốc!
Dư Khuyết bấm niệm pháp quyết, phun ra hai ngụm máu tươi, nhuộm đỏ hai mảnh giấy trong tay, sau đó đánh ra mấy tiếng “Ba ba” vang dội.
Sắc mặt hắn biến thành trắng bệch, đồng thời hai tấm giấy cắt kia cũng rơi xuống người quỷ ảnh trước động, khiến cho thân hình hai con quỷ nhanh chóng kéo dài ra, lập tức cao hơn một trượng, chiếc áo ngắn vải thô trên người chúng cũng nhoáng lên một cái đã biến thành áo giấy, trên đầu còn đội cái nón cao, một đen một trắng, rực rỡ đến chói mắt.
"Hắc Bạch Vô Thường!?" Cảnh tượng này thực sự khiến bà lão mặt lông sợ tới mức run rẩy cả người. Bà ta cố gắng chịu đựng tiếng chuông đồng quấy rối, để há miệng hét lên: "Tiên gia? Ngươi là người tu hành!"
Toàn thân bà lão mặt lông phát run lên, bà ta lại một lần nữa xoay người, muốn bò trở về cái hầm của mình. Nhưng hai đạo quỷ ảnh màu trắng đen kia cũng hành động nhanh như chớp, một con vươn ra đôi móng vuốt thật dài, một con khác lại thè đầu lưỡi nhìn như cái móc sắt gắt gao móc lấy người lão phụ mặt lông, khiến cho bà ta hoàn toàn không thể trở về được.
Mặc dù Dư Khuyết không biết vì sao lão phụ nhân này vẫn luôn muốn giấu mình ở trong động, đến cùng là trong động có bí mật gì, nhưng thắc mắc này cũng không ảnh hưởng đến chuyện hắn lựa chọn đánh chết bà ta ở ngoài động.
Dù gương mặt hắn trắng toát như giấy, nhưng tinh thần lại càng ngày càng phấn khởi, hắn khẽ lắc đầu cười nói: "Không phải tiên gia thì không thể hàng quỷ sao? Lão nhân gia ngươi ra thì cũng đã ra rồi, cần gì phải vội vã trở về như vậy?"
Dư Khuyết trừng lớn hai mắt, duỗi kiếm chỉ ra, nhắm ngay vào lão phụ, lại hét lên với hai luồng quỷ ảnh kia: "Giết!"
Meo! Bà lão mặt lông thấy mình không thể lui về trong hầm trú ẩn, con ngươi trực tiếp thu nhỏ lại giống như mũi kim, sau đó nằm rạp xuống, hung tính đại phát, điên cuồng cắn nhau với hai quỷ ảnh.
Một bên là nanh vuốt tỏa ra hàn quang, cả người trắng đến lóa mắt, một bên là thân thể bốc lên hắc khí bạch khí, như khói lại như sương mù. Tiếng khanh khách không ngừng vang lên tại hiện trường, từng luồng âm phong bay tới, nghe như quỷ khóc sói tru, lại mang theo mùi tanh tưởi bức người.
Mấy hơi thở trôi qua, hai đạo quỷ ảnh màu trắng đen do Dư Khuyết gọi ra vẫn chưa bắt được bà lão mặt lông, mặc dù bà lão này khá là nhát gan, nhưng hung tính lại vượt qua dự liệu của hắn.
Điều này khiến Dư Khuyết âm thầm líu lưỡi nói: “Hay cho một người nhập tà hung lệ! Nếu để bà ta tồn tại thêm một đoạn thời gian ngắn nữa, chờ sau khi hoàn toàn hóa thành quỷ vật, chẳng lẽ còn muốn vượt qua giai đoạn Mao Thần, một hơi biến thành Xương Thần luôn sao?"
Cửu phẩm Mao Thần, bát phẩm Xương Thần, đều do đám tà ma quỷ quái kia phân chia, cái trước yếu, cái sau mạnh. Mà Dư Khuyết hiện nay vẫn chỉ là một tên học trò chưa thành tiên học, đang đi thi tiên đồng, không được coi là tiên gia chân chính có thể khu thần sắc quỷ.
(Khu thần : xua đuổi thần đi, sắc quỷ : ra lệnh cho quỷ)
Vừa rồi hắn đã dùng tinh huyết, cùng với xếp chồng rồi cắt giấy thành một bộ phù y. mới có thể tạo ra hai con Mao Thần quỷ tốt trong một khoảng thời gian ngắn ngủi. Nếu vượt qua trăm hơi thở nữa mà hai con Mao Thần quỷ tốt nọ không hàng phục được bà lão mặt lông kia, khiến tinh huyết của hắn bị đốt khô, pháp thuật biến mất, khẳng định là hắn sẽ rơi vào nguy hiểm!
Tâm thần Dư Khuyết khẽ run, nhưng lại không hề có ý định rút lui đi, chỉ vì lão phụ mặt lông này vốn là tài liệu gia thần tốt nhất mà hắn biết rồi. Nếu bỏ lỡ bà lão này, không thành công trói buộc được gia thần thì đến năm sau khẳng định là hắn không còn hy vọng gì nữa, một khi tiên học đã vô vọng, con đường này chưa chắc có thể tiếp tục bước đi.
"Liều mạng!" Một tia hung ác bình lên trong lòng Dư Khuyết. Hắn lại một lần nữa cắn lên chót lưỡi, nặn ra tinh huyết, muốn gia trì pháp lực cho hai đạo quỷ ảnh trắng đen kia. Nhưng đột nhiên, hắn nhìn thấy trên mặt đất có một cái đầu của đứa trẻ, trong lòng chợt động.
Vì thế hắn dứt khoát thay đổi mục tiêu, phun búng tinh huyết trong miệng lên chiếc chuông đồng, càng thêm ra sức lay động chuông đồng, đạp Cương Bộ Đấu, muốn dựa vào đó để mê hoặc yêu quỷ.
Sau khi hoàn thành xong mấy bước này, hắn chợt hắng giọng, kêu lên: "Nãi nãi, ta đau quá, ta đau quá!"
Tiếng kêu truyền vào trong tai bà lão mặt lông, khiến cho động tác của bà ta thoáng chần chờ một chút, đồng thời tiếng mèo kêu vốn đang điên cuồng trong miệng cũng biến thành dại khờ ngốc nghếch: "Cháu trai, cháu ngoan, cháu ở đâu?"
Bà lão mặt lông bò trên mặt đất, không ngừng tìm loạn khắp nơi.